Thành công không phải là sự may mắn, cũng không phải là ngẫu nhiên mà đi liền với thành công luôn là kết quả của một quá trình.
Có người nọ đã lang thang trên sa mạc hai ngày liền, không may anh ta gặp phải một trận bão cát, sau đó mất đi khả năng phán đoán phương hướng. Đúng lúc cảm thấy bản thân mình không thể chịu nổi nữa, đột nhiên anh ta phát hiện ra một túp lều bị bỏ hoang. Anh ta mệt mỏi lết mình vào trong túp lều, đó là một túp lều nhỏ chỉ có độc một gian không thông gió, bên trong có chất một đống củi nhỏ. Anh ta tuyệt vọng đi đến một góc, lại phát hiện ra một chiếc máy bơm nước.
Anh ta vui mừng tiến đến, nhưng cho dù anh ta vặn kiểu gì, nước cũng không chảy ra lấy một giọt. Anh ta chán nản, nhìn thấy bên cạnh chiếc máy bơm có một cái lọ, trên lọ có dán một miếng giấy ố vàng viết: "Bạn phải dùng nước rót vào máy bơm, thì nước mới bơm lên được! Đừng quên, trước khi rời đi, hãy đổ nước đầy lọ!". Anh ta mở nắp lọ, quả thực đang chứa đầy nước!
Trong nội tâm của anh ta, bắt đầu giao chiến mãnh liệt...
Nếu như ích kỉ mà uống hết tất cả nước trong chiếc lọ kia, anh ta sẽ không bị chết khát và có thể sống sót mà đi ra khỏi túp lều này.
Còn nếu như làm theo tờ giấy kia, đổ hết nước trong lọ vào chiếc máy bơm, nếu như vẫn không bơm được, anh ta nhất định sẽ phải chết tại nơi này, rốt cuộc anh ta có nên mạo hiểm không?
Cuối cùng, anh ta quyết định rót toàn bộ nước trong lọ vào chiếc máy bơm cũ nát, tay run run đổ nước, quả thật nước đã ào ào chảy ra!
Sau khi uống xong, anh ta lại đổ nước đầy lọ y như ban đầu, sau đó lật mặt sau tờ giấy ố vàng kia viết thêm: "Tin tôi đi, thực sự rất hiệu quả. Muốn thành công, trước tiên phải học được sự trả giá."
Con người ai cũng muốn đạt tới thành công, nhưng đâu phải ai cũng nghĩ tới hậu quả và kết quả. Có những người sẵn sàng chà đạp lên người khác để đi lên, lại có những người luôn luôn suy nghĩ cho người khác. Có thế cuối cùng họ sẽ đạt được kết quả như mong muốn, thế nhưng hậu quả mà họ để lại còn tùy vào thái độ của họ khi làm việc.
Tôi từng đọc đâu đấy một đoạn rất hay: "Cuộc sống có phải thực sự mệt mỏi ? Mệt mỏi là đúng rồi, thoải mái chỉ dành cho những người đã khuất". Đường đi dễ dàng là đang xuống dốc, khó khăn là bởi vì bạn đang lên dốc, khổ mới là nhân sinh, mệt mỏi, mới là công việc, biến hóa mới là vận mệnh, nhẫn nhịn mới là từng trải, cho đi mới là trí tuệ, tĩnh lại, mới là tu dưỡng, buông bỏ, mới chính là đạt được.
Lên dốc tuy mệt mỏi và chậm chạp thật nhưng phải thừa nhận mức độ an toàn cao hơn khi bạn xuống dốc. Cảm giác của việc lao nhanh khi xuống dốc thật khỏe khoắn và tuyệt vời nhưng biết đâu đây vực thắm đang chờ để nuốt chững lấy bạn, hoặc là hòn đá chắn ngang đường làm bạn ngã, và cũng có khi là xe bị đứt phanh không thắng kịp. Có hàng trăm trở ngại đang chờ đợi bạn khiến bạn không thể hoàn thành ý nguyện.
Cuộc sống cũng giống một con đường, khi bạn đang bước trên những khổ đau thì đó là lúc bạn buộc phải "lên dốc" trong hành trình của đời mình. Dĩ nhiên, lúc tận hưởng cảm giác hạnh phúc thì không phải bất hạnh sẽ chẳng bao giờ xuất hiện. Cuộc đời vốn là một chuyến đi, cái bạn cần là "để dành" sức lực và cảm hứng cho những chặng đường kế tiếp.
Nguồn bài viết sưu tầm từ CafeF